(PNO) - Tháng Sáu, hoa phượng đã bắt đầu đỏ rực trên những con đường. Cái màu nhung nhớ và đẹp đến nao lòng ấy, bây giờ đang cùng nhau nhuộm đỏ phố biển và phố núi, hòa lẫn vào màu tháp cổ rêu phong và cũng có thể là tan trong những ký ức miên viễn của người nhìn thấy. Để những cung đường xa bỗng hóa nhẹ nhàng…
Cứ mỗi lần nhìn thấy hoa phượng tôi lại nhớ đến những câu thơ se lòng của nhà thơ Trương Nam Hương:
“Và lại đến cái mùa hoa phượng đỏ
Kỷ niệm xưa chìm khuất ở nơi nào
Tiếng ve vỡ ra trăm nghìn mảnh nhớ
Em không về nhận mặt tháng năm sao?...”
Bây giờ, tháng Sáu.
Hoa phượng đã bắt đầu đỏ rực trên những con đường, những khoảng trời tôi đi qua. “Cái màu gì thật khó chia tay ấy” quả thật dễ khiến lòng người xao xuyến. Có gì đó thương nhớ, bâng khuâng, ùa về cảm xúc của một thời mộng mơ “nhặt hoa phượng rơi trên sân trường vang tiếng ve”, ép thành bướm phượng làm lưu bút cho nhau.
Những tháng Sáu cứ đến rồi đi qua cuộc đời, để những "áo trắng đơn sơ mộng trắng trong" năm nào cứ lớn dần lên, chạm ngõ và vào đời. Một mùa hoa là một vòng quay với những nốt thăng trầm, đổi thay, biến động. Tháng Sáu của những dịu ngọt, lãng mạn, hạnh phúc hay mong manh, được mất cứ thế từng mùa ươm trên màu hoa phượng đỏ.
Dulichgo
Bây giờ, tháng Sáu.
Phố biển Vũng Tàu đón bước chân lang thang của tôi bằng những khoảng trời rực đỏ, đẹp đến ngỡ ngàng. Phượng có mặt khắp nơi trên những con đường dẫn về biển, ra đảo Long Sơn, trong những khu nhà, lối đi…
Phượng khiến những-đứa-trẻ-sống-lâu-năm muốn trở lại thời học trò năm nào giấu mặt vào những nhánh phượng e ấp, muốn lần tìm trên những cánh hoa mong manh ấy cây cầu cảm xúc trở về xa xưa. Nếu có thể ngồi cùng nhau bên một gốc phượng già, có lẽ rằng câu chuyện của chúng ta sẽ bắt đầu bằng “những mùa hè năm ấy…”.
Hoa phượng bỗng trở thành “màu hoa tháng Sáu”, đầy chất thơ như câu hát “Con đường học trò anh đưa em đi…”. Cái màu nhung nhớ và đẹp đến nao lòng ấy, bây giờ đang cùng nhau nhuộm đỏ phố biển và phố núi, hòa lẫn vào màu tháp cổ rêu phong và cũng có thể là tan trong những ký ức miên viễn của người nhìn thấy. Để những cung đường xa bỗng hóa nhẹ nhàng…
Dulichgo
Tháng Sáu ngắm hoa phượng đỏ, nương mình vào những cảm xúc ngọt ngào như cơn mưa ngang qua, chợt muốn mình như cánh buồm phiêu du để được làm thơ cho hoa phượng đỏ:
Ta hẹn nhau về mùa nắng cũ
Bậc thềm xưa đan ngón tay nồng
Nhặt ký ức giấu vào năm tháng
Cánh phượng mùa đã tan…
Theo Tiểu Quyên (Báo Phụ Nữ)
Du lịch, GO!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét