(iHay) - Mùa thu về cũng là lúc cánh rừng trúc xanh Tam Đảo (Vĩnh Phúc) trở nên đẹp và thú vị hơn bao giờ hết với thảm thực vật đa dạng và những loài hoa đua nhau khoe sắc. Điều ấn tượng nhất trong hành trình khám phá khu rừng này chính là những lối mòn trắng cánh hoa sở.
Những đoạn đường hoa sở rụng đầy lối như dòng suối trắng cánh hoa rơi, khiến con đường vào rừng thêm phần tiên cảnh, tươi nguyên. Hoa như người bạn dẫn lối cho kẻ lãng khách tìm về với rừng.
Hoa sở - loài hoa trắng muốt tinh khôi, nhụy vàng thành chùm, cánh hoa to còn ướt hơi sương. Hoa nở trắng khắp các cánh rừng, trên các vạt đồi, và nở bung khắp những lối mòn trong rừng ma Ao Dứa. Cảnh đẹp và tình hơn với bao sắc trắng đơm nhụy vàng rơi rớt đâu đó, nâng bước chân kẻ lữ khách.
Dulichgo
Rừng trúc xanh không một bóng nắng. Để rồi, qua những phút lặng lẽ lạc bước theo những lối mòn, chợt bắt gặp một bụi cây có những cánh hoa sở vương khắp. Ngửa mặt tìm kiếm nơi cánh sở trắng bắt đầu buông mình, chỉ thấy vài tia nắng đang chen chúc, lắt liu soi vào đám trúc đan nhau. Đi giữa cái không khí lành lạnh, có chút sương, cầm nhành hoa sở trên tay lại khiến người ta tưởng mình đang lạc bước giữa mùa đông xứ núi.
Hoa sở có mùi hương nhẹ nhẹ, ngòn ngọt như những cánh hoa trà. Ngửi mùi sở, còn có cảm giác đang nhâm nhi một chén trà đặc pha hơi sương, ngồi giữa bốn bề cây núi.
Càng đi sâu vào rừng, tôi càng cảm thấy hình như mình đang lạc bước đến xứ sở của sở. Cách đoạn lại có một cây sở. Hoa nở và buông mình nhẹ bẫng xuống lớp đất nâu còn thơm vị cơn mưa đêm qua. Những bông sở chắc còn mải mê, ham chơi mà rơi rụng qua cả những tán lá đâu đó quanh rừng. Để rồi nhìn quanh khu rừng, thấy lác đác những cánh hoa trắng rơi trên thảm xanh của cây cỏ.
Càng đi sâu vào rừng, càng có cảm giác lạc bước giữa mênh mông sở trắng. Ngồi lại một góc nơi sở buông mình, thấy hương sở khắp chốn. Hoa như ru người lịm vào ngọt say hương rừng, vào mê mải xanh cây, vào bốn bề đá núi.
Dulichgo
Từng cánh sở nâng bước chân êm ru lãng đãng. Sở đưa người lữ khách qua những khe gió hun hút ngàn xa. Để rồi khi ánh chiều buông thõng cho ngày tàn sắp đến, tôi cũng trở về với hương sở trắng còn vương trên vai, cài trên tóc.
Với tôi, hoa sở đã khiến khu rừng trúc có cái tên ma quái “rừng ma Ao Dứa” trở nên mơ mộng, tiên cảnh kỳ lạ. Nếu bạn còn muốn mình được một lần làm bạn với sở trên con đường mòn dẫn lối vào rừng Ao Dứa, thì hãy đến đây một lần nhé. Sở vẫn nở, vẫn bung hoa, vẫn rụng đầy lối đi như chờ đợi những kẻ mê mải tìm rừng.
Theo Hạnh My – Hachi8 (iHay Thanhnien)
Du lịch, GO!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét